Không biết gì thì mất 1 đồng, biết thêm 1 tí rồi mất tận 100 đồng – Nghe có vẻ vô lý các bạn nhỉ? Nhưng sự thật là vậy.
Vốn có câu “Tin hoàn toàn vào sách thì thà chẳng đọc sách“. Ý nói, đọc sách là đang học đang tiếp nhận kiến thức và trải nghiệm của người viết. Nhưng học phải đi đôi với hành. Đem cái kiến thức tiếp nhận được chuyển hóa thành trải nghiệm của mình, thì mới đãi lọc và biến nó thành kiến thức thực sự của bản thân mình. Tránh đi những ngộ nhận trong quá trình lý thuyết chưa được trui rèn trong thực tiễn thì đọc sách (kiến thức Lý thuyết) mới có giá trị. Ở đây, tôi sẽ nói trên phương diện về Ngọc cho các bạn.
Nếu ai đã đọc những bài viết của tôi (sẽ list ở dưới), không phải tự nhiên trong rất nhiều bài viết của tôi, tôi đều khuyên các bạn đừng nên vội tin (bất kỳ ai và kể cả tôi) về những thứ gọi là Kiến thức được chia sẻ khi mà bạn chưa có thời gian, điều kiện để kiểm chứng, trải nghiệm.
Hay như trong Series về Phật Bản Mệnh, tôi có dẫn lại lời giảng của Đại Lão Hòa Thượng Thích Thanh Từ về Chánh Tín và Mê Tín thì cũng tương tự. Tất cả đều có nguyên do, vậy nguyên do là gì?
Thực tế hiện nay
- Về kinh doanh: tôi nhận thấy có một số cá nhân/doanh nghiệp thường lấy hình trên mạng, trong sách về các sản phẩm đặc trưng nổi bật rồi lấy 1 sản phẩm của mình đang kinh doanh lên để đặt cùng và nói rằng sản phẩm của mình giống với sản phẩm (cao cấp, đặc biệt) như trong Sách/Ảnh ở một website nào đó nhằm cố ý gây nhầm lẫn về chất lượng sản phẩm cho Khách hàng.
- Về phương diện chia sẻ và tiếp thu kiến thức: sau khi làn gió mới về Ngọc được Vua Ngọc Bích thổi vào Việt Nam, cùng sự đồng hành về Kiến thức và QUAN ĐIỂM của tôi biên soạn. Đã có nhiều cá nhân ngoài việc sao chép kiến thức của tôi chia sẻ, xào nấu chắp vá đầu đuôi để phục vụ cho việc kinh doanh của mình thì nhiều người còn copy các nội dung từ các trang mạng không chính thống đã không mang nhiều giá trị (các trang nội dung không chính thống theo định nghĩa của tôi là: các trang nội dung không chuyên, ví dụ như vào Cây xăng hỏi mua Bật lửa; vào trang Phật Giáo để lấy thông tin về Thiên Chúa Giáo; vào trang về Đá xây dựng để lấy thông tin về Đá Quý; vào trang của hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam để lấy thông tin về Hội chữ Thập Đỏ…), không có giá trị nội dung từ nhiều nguồn (bao gồm cả tiếng Việt lẫn Ngoại ngữ) nhằm làm cho Khách hàng hiểu nhầm 1 cách cố ý về Kiến thức mà họ (người kinh doanh) có nhưng thực ra họ cũng chẳng khác gì các bạn, cũng đều là cưỡi ngựa xem hoa – họ chỉ đơn giản là những người copy/paste/chia sẻ mà cũng không biết nội dung trong đấy viết về cái gì? Bởi vì:
- Nếu nội dung gốc là Ngoại ngữ: kiến thức về Ngọc là kiến thức Chuyên ngành, nội dung được viết bằng Ngoại ngữ chuyên ngành đặc thù. Tức là, người dịch phải có kiến thức được Đào tạo chuyên ngành ngôn ngữ về Ngành đó (ví dụ trong ngành Xây dựng có Tiếng Anh xây dựng; ngành Kế toán cho Tiếng anh Kế toán thì Ngọc học/Đá Quý cũng vậy, cần có ngôn ngữ riêng cho ngành này), mà không thể dịch bằng ngoại ngữ phổ thông (kể cả người đã tốt nghiệp Đại học chuyên ngành ngoại ngữ đó), hoặc có thể tra từ điển để dịch thô, dịch word-by-word nhưng để dịch hiểu đúng là chuyện không thể.
-
- Nếu nội dung gốc là Tiếng Việt (như những bài viết của tôi hay sách vở), nếu không phải là người có kinh nghiệm thì cũng không hiểu được chứ không nói đến Dịch hiểu từ ngoại ngữ. Bởi vì 1 phần lý do như trên tôi đã nói, Ngọc – được miêu tả bằng những ngôn từ đặc thù, nếu nhẹ nhàng thì kiểu như: [tạp chất, độ trong…] hay phức tạp hơn thì: [nước, độ sâu, ánh, thịt, da…] tất cả những từ này đều là tính từ, mỹ từ gợi lên hình ảnh hoặc trạng thái khi tiếp xúc, tức là khi tiếp nhận kiến thức Lý thuyết đến đâu thì các bạn cần có Trải nghiệm thực tế đến đấy. Việc xem ảnh trên mạng, sách vở thì vẫn chỉ là lý thuyết. Vì Ngọc, khác với những thứ khác, không thể chỉ nói vuông là vuông mà nói tròn là tròn được; những thứ được miêu tả kỹ càng về hình ảnh, hay đắt giá về giá trị là thứ nằm bên trong, những thứ phải tay sờ, mắt thấy… mà không thể nhìn qua ảnh, nghe nói hay nghe ai đó miêu tả hộ được.
Nếu các bạn có ý định mua sách về Ngọc để tìm hiểu, tôi khuyên là không nên để đỡ tốn tiền. Đọc hết những bài viết của tôi là bạn có nhiều hơn tất cả kiến thức trong Sách ở Việt Nam hiện có – đặc biệt về Nephrite Jade (thực ra tôi chưa nói nhiều về trải nghiệm vì ở Việt Nam nhiều cá nhân/đơn vị không tôn trọng sự lao động và chất xám của người khác. Tôi giành điều đó cho sự chọn lựa nguyên liệu đầu vào của Vua Ngọc Bích và chia sẻ một số Khách hàng thân thiết nếu có điều kiện giao lưu, gặp gỡ).
Tiện vì nói về dòng chữ […đôi khi phát ánh sáng dạ quang…] tôi lại chia sẻ thêm cho các bạn 1 loại được gọi là Đá/Ngọc đã làm mưa làm gió ở thị trường Đá Quý – Đồ Cổ Việt Nam cách đây 5-15 năm có tính chất [phát ánh sáng dạ quang] do TQ đưa sang. Ở VN, rất nhiều người đã bị lừa, rất nhiều người mất tiền oan, nhưng sau cùng vẫn là khách hàng/những người đam mê sưu tập… Mất tiền là 1 nhẽ, còn mất nhiều thứ khác hơn Tiền – đó là Sức khỏe.
Sự “Ngộ Nhận”
Việc chia sẻ thông tin với các mục đích bất kỳ, nhưng sự tiếp thu kiến thức một cách không có chọn lọc sẽ gây ra sự Ngộ nhận. Vì tôi thấy, đa phần những người đọc xong kiến thức nào đó thường Ngộ nhận.
Người bán thì Ngộ nhận tự vẽ lên mình tấm áo Chuyên gia. Khách hàng thì Ngộ nhận tưởng rằng mình đã biết, thậm chí ngộ nhận tưởng rằng mình đã giỏi, ngộ nhận tưởng rằng mình đã đủ kiến thức… tôi thấy quá nhiều anh chị và các bạn khi đi mua hàng đều nói: em thấy trên mạng viết thế này viết thế kia, em thấy trên mạng người ta chỉ em thế này, chỉ em thế kia rồi nghe theo không một suy nghĩ mảy may ví dụ như: trang cung cấp thông tin liệu có chính thống? Người viết là ai, có kiến thức/am hiểu/kinh nghiệm gì trong Lĩnh vực? Và không biết các bạn có bao giờ suy nghĩ: nếu áp dụng sai thì bản thân mình là người chịu hậu quả hay người viết trên mạng chịu hậu quả???
Sự ngộ nhận trong một số lĩnh vực thường chẳng gây hậu quả gì lớn ngoài việc quá tự tin thể hiện bản thân. Nhưng với tôi, Ngọc và Phong Thủy là 2 ngành nghề đừng nên mắc bệnh ngộ nhận. Bởi vì, nếu Ngộ nhận kiến thức khi đi mua Ngọc, bạn mất tiền và mất rất nhiều tiền. Còn nếu Ngộ nhận kiến thức khi làm Phong Thủy, bạn hại cả gia đình; Ngộ nhận kiến thức khi làm Phong Thủy Âm Trạch (mồ mả) bạn có thể hại cả dòng họ!
Trong nghề Phong Thủy có câu: “Y Sư sát nhất nhân, Địa Sư sát nhất tộc” – Làm Thầy thuốc (nếu sai) giết 1 người nhưng làm Thầy Phong Thủy – Địa Lý (nếu sai) có thể giết cả dòng họ.
Tiếp thu kiến thức như thế nào để không bị Ngộ Nhận và MẤT TIỀN HỌC PHÍ
Không biết bạn đã nghe đến quy tắc 10.000 giờ của Nhà Tâm Lý Học Malcolm Gladwell? Nếu bạn chưa từng nghe qua thì tôi có thể giải thích nôm na là: để trở thành 1 chuyên gia hay thậm chí là Thiên tài trong 1 lĩnh vực nào đó thì bạn cần có 10.000 giờ học tập, rèn luyện.
Nếu trung bình mỗi ngày chúng ta giành 3h đồng hồ cho 1 việc nào đó thì sau gần 10 năm chúng ta sẽ thành chuyên gia trong lĩnh vực đó. Yếu tố được nói đến ở đây là: thời gian. Các bạn tự đặt cho mình câu hỏi liệu các bạn giành bao nhiêu thời gian cho việc tìm hiểu, chọn lựa kiến thức. Tôi để ý ở Vua Ngọc Bích có khoảng 50% người chẳng muốn đọc chữ nào nhưng muốn biết ngay và luôn 1 kiến thức nào đó. Tôi đoán phần nhiều các bạn sẽ phải trả giá… bằng Tiền hoặc rất nhiều Tiền.
1. Thời gian
Ngành Đá Quý và Phong Thủy là 2 ngành cực kỳ đặc thù, trong phạm vi bài này tôi chỉ nói sâu đến lĩnh vực Đá Quý (các bạn có thể liên hệ tương tự sang lĩnh vực Phong Thủy nếu cảm thấy cần thiết). Đặc thù bởi vì nếu chỉ cần thời gian thì không bao giờ là đủ cả, mà cần thêm các yếu tố khác, trong đó có mấy yếu tố chính như dưới đây.
2. Thực tế
Thực tế tức là trải nghiệm thực tế. Có nghĩa là các bạn đọc sách, học lý thuyết đến đâu các bạn phải có sản phẩm/mẫu vật thực tế cầm trên tay để xác thực/kiểm chứng so sánh với lý thuyết vừa đọc. Nếu nói về độ trong của Ngọc, thì các bạn phải biết như thế nào là trong? Trong như thế nào là đáng giá? Nói về màu như thế nào là màu đẹp? Nói về nước thì như thế nào gọi là có nước và không có nước? Như thế là nước đẹp? Nói về độ sâu thì như thế nào là sâu… mà những thứ này bắt buộc phải có trải nghiệm THỰC TẾ.
Nhiều người, cứ nghĩ là Ngọc thì như thế nào cũng gọi là Ngọc. Nhưng với hình ảnh này, nếu không có trải nghiệm thực tế thì liệu các bạn đã biết vì sao cái này lại nhiều tiền hơn cái kia? Đến khi tiếp xúc thực tế, bạn sẽ còn thấy nhiều thứ khác nữa.
Nhưng hiện nay, qua quan sát tôi thấy nhiều nơi/nhiều người (cả người bán lẫn người mua) google cóp nhặt thông tin ở những nguồn không chính thống rồi lại lấy hình ở trên mạng ra kiểm chứng. Tức là lấy những thứ không có thật ra để kiểm chứng cho điều không có thật (Hình 1 và Hình 2) – điều đó thật tai hại. Người mua thì tự huyễn cho mình là mua được sản phẩm Giá trị như xem trên mạng, trên sách báo; Người bán thì thể hiện sản phẩm của mình cũng VIP như ảnh (!!!) – cái này nếu có hứng thú, tôi sẽ có bài viết chia sẻ riêng.
3. Kinh nghiệm
Các bạn có thể đọc sách, tìm hiểu bất cứ thông tin ở đâu trên mạng nhưng bạn cần tiếp xúc và trải nghiệm thực tế để kiểm chứng thông tin đó, chứng minh điều vừa nghe, vừa đọc. Khi bạn được trải nghiệm thực tế nhiều lần, lúc này bạn mới tích lũy được Kinh nghiệm. Nói đơn giản: trải nghiệm thực tế nhiều thì có Kinh nghiệm hay ngược lại, Kinh nghiệm là cái thứ mà mình có được khi trải nghiệm nhiều lần với thực tế.
Khi có kinh nghiệm, bạn sẽ có phản xạ có điều kiện với tất cả những gì bạn nhìn thấy. Đối với các sản phẩm phổ thông trên thị trường, nhìn qua bạn sẽ định lượng và phân biệt được phẩm cấp của các loại sản phẩm. Như thế nào sản phẩm có giá trị, sản phẩm hiếm có.
4. Nhãn quan (con mắt nhà nghề)
Khi nhận xét/đánh giá 1 viên Đá, 1 viên Ngọc cần Nhãn quan tốt (cảm quan này là thứ không thể mua bằng tiền trong ngành Phong Thủy) – chẳng nơi nào nói về thứ này, nhưng tôi là người đề cao thứ này.
Nhãn quan trong nghề Phong Thủy là yếu tố Thiên Bẩm trời phú (muốn học không được), nhưng đối với lĩnh vực Đá Quý – Ngọc học thì tôi cho rằng nếu không có Thiên bẩm thì việc có Kinh nghiệm thực tế nhiều năm cũng sẽ hình thành nên cảm quan tốt. Tôi ví dụ: người nhiều tuổi thường hay đưa ra “cảm nhận” về 1 người nào đó thông qua vẻ bên ngoài (không cần giao tiếp, nói chuyện) đấy có thể tạm gọi là đánh giá bằng cảm quan dựa trên kinh nghiệm sống. Trong phạm vi bài này, tôi tóm lại, cảm quan là thứ có thể do năng khiếu, nhưng cần phải có kinh nghiệm và kiến thức Xã hội.
5. Tiền bạc
Tiền bạc: chỉ có số rất ít người chơi, đam mê sưu tập bỏ tiền ra mua để về “chơi”, trưng bày, sưu tập… thông qua việc này thì học hỏi nâng cao khả năng hiểu biết và dần tích lũy kinh nghiệm, từ chỗ mua sản phẩm không đáng giá sẽ mua lên những sản phẩm có giá trị tương xứng, bởi lẽ đã có kinh nghiệm (vẫn đi đủ 1 vòng như trên tôi trình bày: thời gian – thực tế – kinh nghiệm).
Nhưng nếu bạn chỉ là người sử dụng bình thường, cả cuộc đời bạn (tôi lấy trung bình) chỉ mua trong khoảng 1 – 5 sản phẩm nào đó thì việc bạn chọn lựa những con người/địa chỉ uy tín để mua sản phẩm (bất kỳ sản phẩm gì mà không riêng Ngọc) thì bạn sẽ tăng cao khả năng mua được sản phẩm tốt, tương xứng với giá trị bỏ ra. Còn nếu không, bạn sẽ mua được kinh nghiệm, người Việt hay nói an ủi là “học phí”. Khi bạn trả đủ học phí, tức là bạn cũng đã có trải nghiệm thực tế và kinh nghiệm. Lúc này bạn cũng thành chuyên gia.
Nhưng bạn nghĩ bao nhiêu học phí cho đủ?
Khi chịu khó đọc bài này đến đây, tôi khẳng định bạn là người mất rất ít Học Phí (trong bất kỳ lĩnh vực nào) bởi vì bạn là con người chu đáo, cẩn thận và giành thời gian cho những điều mình quan tâm, không hời hợt, qua loa đại khái. Những người chu đáo cẩn thận như bạn rất phù hợp với các ngành nghề lĩnh vực đòi hỏi yêu cầu/kỹ thuật cao – hãy gìn giữ mà rèn luyện nó, giá trị của bạn sẽ được nâng lên từng ngày cũng như chúng tôi !
Và nếu bạn (đã) giành thời gian đọc hết các bài dưới đây, thì số tiền các bạn bỏ ra không còn gọi là Học Phí nữa, mà gọi là chi-phí-mua-hàng hoặc chi-phí-trải-nghiệm vì bạn sẽ biết chọn đâu là thứ mình cần/nên đầu tư cho nó!
6. Tổng hợp lại một số bài viết đáng đọc để GIẢM học phí
Bài viết được chia sẻ bởi Khánh Hồ – Fengshui Consultant !
Cố vấn chuyên môn Vua Ngọc Bích.