Bắt đầu từ giữa tháng sáu và kết thúc vào giữa tháng chín, việc khai thác mỏ ngọc bích diễn ra nhanh chóng. Trong thời gian ngắn ngủi này, bằng cách sử dụng những thứ mà nguồn lực nhỏ bé và thiết bị nặng mà họ có được, các thợ mỏ có thể chuyển đi 100 tấn ngọc bích.
Tốn nhiều tiền hơn trong các loại khai thác mỏ khác, như vàng và kim cương, thế nhưng các mỏ ngọc bích cũng chịu chung những quy định. Nhà khai thác được quản trị bởi các yêu cầu ràng buộc về môi trường để bảo đảm rằng họ giảm thiểu các xáo trộn và hoàn thổ: bất kỳ đường mòn nào họ tạo ra cũng phải được tái tạo và bất kỳ hang hố nào cũng phải được lấp lại. Đây là một trong những chi phí cao trong việc khai thác mỏ ngọc bích.
Ngoài việc sử dụng diesel để chạy các thiết bị nặng thì chỉ còn có nước được dùng để làm nguội các máy cưa bằng kim cương. Nhà khai thác nói rằng không có chuyện rửa đá bằng acid hoặc các quan ngại khác về môi trường liên quan đến việc khai thác mỏ ngọc bích. Một khu dự trữ ngọc bích lớn được khai thác trong 10 năm có thể làm xáo trộn một vùng đất đai không lớn hơn một sân đá bóng, và một khi ngọc bích được khai thác thì đất được hoàn thổ ngay.
Ngọc bích là một trong các sản phẩm xuất cảng ít được nhận biết nhất ở Canada. Chúng được chuyên chở đến tận Trung Hoa và được dùng trong ngành chạm khắc rộng lớn, các mặt hàng ngọc bích truyền thống, tượng và những thứ khác. Lần đầu tiên trong lịch sử kỹ nghệ ngọc bích của Trung Hoa, ngọc bích là món hàng sẵn sàng dành cho khách hàng trung bình.
Ngày nay trữ lượng ngọc bích ở Trung Hoa đã cạn kiệt trong khi Canada, và đặc biệt là British Columbia, vẫn còn nhiều trữ lượng chưa được đụng tới. Tuy nhiên các khu bảo tồn đã đóng cửa đường vào núi, làm cho việc khai thác ngọc bích khó khăn và tốn kém hơn.
Một nhà khai thác Ngọc Bích cũng nói rằng mặc dù khai thác Ngọc Bích là điều cực kỳ khó khăn và kỹ nghệ khai thác mỏ tốn nhiều tỷ Dollars của chúng tôi nhưng chừng nào thế giới còn cần đến Ngọc Bích thì Canada vẫn cứ tiếp tục xuất cảng thứ đá xanh lục tuyệt đẹp này.